Chúng tôi vô cùng thương tiếc được tin:
Nhạc mẫu của cựu học sinh
Trần Triệu Cung, VTT khóa 60-67, là:
Bà Quả Phụ TRƯƠNG KINH CHÂU
Nhũ danh LÊ THỊ DƯƠNG
Pháp Danh DIỆU THIỆN
Đã
qua đời lúc 5:05 giờ sáng ngày 22 tháng 3 năm 2013, nhằm ngày 11 tháng 2 năm Quý Tỵ, tại Orange County, California
Hưởng thọ 80 tuổi
Toàn thể
Cựu Giáo Sư, cựu học sinh và các bạn VTT đồng khóa 60-67 thuộc
Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Võ Trường Toản xin thành kính phân ưu cùng
bạn Trần Triệu Cung và phu nhân là chị Trương Thị Minh Trang và cùng toàn thể tang quyến.
Nguyện xin hương linh của cụ bà
Lê Thị Dương , Pháp Danh Diệu Thiện sớm được tiêu diêu nơi miền cực lạc
THÀNH KÍNH PHÂN ƯU
- Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Võ Trường Toản Vùng Hoa Thịnh Đốn
- Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Võ Trường Toản, Bắc California
- Ban Liên Lạc Cựu Học Sinh Võ Trường Toản Sàigon, Việt Nam
- Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Võ Trường Toản, Nam California
- Nhóm Cựu Học Sinh Võ Trường Toản, Úc Châu
- Nhóm Cựu Học Sinh Võ Trường Toản, Canada
- Nhóm Cựu Học Sinh VTT tại Âu Châu
- Nhóm Cựu Học Sinh Võ Trường Toản tại Texas
HỘI ÁI HỮU CỰU HỌC SINH VÕ TRƯỜNG TOẢN
THÔNG BÁO
Xin kính mời quí Thầy Cô và quí bạn có mặt tại nhà quàn Peek Family ( địa chỉ như trên) vào lúc 10:00 giờ sáng ngày Thứ Bảy 30-3-2013 để chúng ta có cơ hội thắp nhang cầu nguyện cho hương linh người quá cố và đồng thời chia buồn cùng đại tang quyến.
Quí bạn nào bận việc ngày Thứ Bảy có thể liên lạc với nhau để đến phúng viếng vào ngày Thứ Sáu 29-3-2013.
Kính thư
Xin liên lạc :
VTT Trần Hồng Lĩnh - ĐT: 714-261-3809
VTT Trần Văn Hữu - ĐT: 714-290-0732
VTT Lê Ngọc Xán - ĐT: 714-234-0233
VTT Nguyễn Văn Linh - ĐT: 714-782-2902
PHÂN ƯU
From: Hoanh, Chu Thai (IWMI-Laos) (c.t.hoanh@cgiar.org)
Sent: Wed 3/27/13 12:39 AM
Xin chia buon voi gia dinh ba'c Cung-Trang. Nguyen xin huong linh cua ba'c duoc tie^u die^u cuc lac
Thanh Kinh Phan Uu
Hoanh-Chi va gia dinh.
PHÂN ƯU
Bác Trần Triệu Cung,
Tôi thành thật xin chia buồn với gia đình của bác. Tôi cầu mong linh hồn của bác gái sớm về cõi Phật như mẹ của tôi.
Trang Kim Cương
(raytrang@hotmail.com)
3/28/13
PHÂN ƯU
Xin thanh that chia buon voi gia dinh Tran Trieu Cung
Cau xin Huong Linh Cu Ba som ve Coi Phat
Gd Lu Hung
Hung Lu-1967 (luhung75@yahoo.com) 3/28/13
PHÂN ƯU
28 March 2013
Được tin Nhạc mẫu bạn Trần Triệu Cung qua đời, gia đình chúng tôi thành kính chia buồn cùng hai bạn Cung - Trang và cầu nguyện Cụ Bà siêu thoát về cõi Phật. Vũ Trọng Tuấn và gia đình.
(tuan_vu67@hotmail.com) 3/29/13
PHÂN ƯU
Được tin Nhạc mẫu bác Cung qua đời, gia đình tôi thành kính chia buồn cùng hai bạn Cung - Trang và cầu nguyện Cụ Bà siêu thoát về cõi Phật.
Động – Chi và gia đình.
Dong H Nguyen 3/29/13
PHÂN ƯU
Xin thành thật chia buồn cùng Cung và Trang.
Nguyện xin hương linh của cụ bà được tiêu diêu cực lạc
Lộc - Mai ( Pennsylvania)
updated April 4, 2013
Mẹ thật sự ra đi, điều mà người con nào cũng sợ hãi!
Sáng nay, khi thắp nén hương đầu tiên trong đời cho mẹ, con mới nhận và cảm thấy mẹ thật sự đi rồi, hình mẹ trên bàn thờ kia rồi, điều mà người con nào cũng sợ hãi đã thật sự đến rồi!
Mẹ sống hiền lành đơn sơ nhưng rất nhiều tình thương, tình thương mà khi mất rồi mới thấy thật bao la qua những lời thương tiếc của các con các cháu và hai bên họ nội ngoại. Cuộc sống của mẹ đạm bạc, đơn sơ, từ thuở con khôn lớn, chỉ thấy mẹ dành dụm để giúp đỡ nhưng người thân chung quanh cũng như thân nhân còn ở lại. Mẹ lưu ý đến từng chi tiết về đời sống các con, mẹ luôn bên cạnh các con trong sóng gió của cuộc đời. Mẹ nhớ tên từng người bạn của các con, khi các bạn đến chơi hay điện thoại, mẹ nói chuyện dễ dàng như người bạn, mẹ hỏi han như một người thân....
Kỷ niệm về Mẹ đầy tràn trong trí nhớ của con, nhớ lúc đau ốm, mẹ đã ôm ấp đắp chăn, lúc buồn phiền, mẹ là người lắng nghe khuyên bảo, ngày vui của con, cháu, mẹ sung sướng cười rạng rỡ... suốt cả cuộc đời mẹ lo cho gia đình, chồng, con, quên thân mình.
Sự chết đem lại khổ đau nhưng đó cũng là món quà mà mẹ sẽ tặng cho người ở lại, nhắc nhở cuộc đời này chỉ là cõi tạm mà thôi - còn sống, còn nhìn được người thương yêu, còn khỏe mạnh, còn đi đứng trên mặt đất...đó là ơn phước chúng con không nên quên và tập sống những giây phút còn lại trong cuộc đời: Chỉ thương yêu và luôn thương yêu người thân quanh mình.
Các bạn ơi! Ai cũng một lần tiễn mẹ và khóc mẹ, hy vọng tình thương chúng ta chia xẻ nơi đây sẽ làm nhẹ nhõm những tâm hồn mồ côi mẹ như con ngày hôm nay, và đem lại niềm yêu mẹ sâu xa hơn cho các bạn còn được nắm bàn tay ấm áp của mẹ mình bây giờ nhé!
Con gái của Mẹ, Minh Ngọc
Từ trái qua: Bà Lê Thị Dương, Ông Bà Trương Dục-Mai Hương (July 5th-2002)
Bây giờ thì em biết chắc chắn chị đã ra đi thật rồi. Khi chị vừa qua đời được vài ngày, cháu Minh Ngọc đã viết ít giòng cảm tưởng và thương tiếc về Mẹ cháu, gửi qua internet cho tất cả các bác, các chú thím và họ hàng, nên em được đọc. Do đó em có ý tưởng cũng muốn viết vài giòng gửi đến hương linh chị.
Đọc những giòng của cháu Ngọc, em cũng đã sụt sùi, tính em hay xúc động nên dễ chảy nước mắt. Hôm viếng linh cữu chị tại Funeral Home, thấy ảnh chị thật đẹp, cười hiền từ sau bát hương, hai bên là hai khay trái cây bày rất khéo, em cứ nhìn sững vào ảnh chị mà suy nghĩ mông lung, và không tin rằng, bức ảnh đó, bày ở đó lại là chị. Thật ra chị phát bệnh không lâu, khoảng 6, 7 tháng trở lại đây thôi. Nhưng sức khoẻ chị cứ yếu dần, cho đến ít tuần sau này, thì trở nên suy sụp rõ ràng, vợ chồng em vội vào bệnh viện thăm chị, sau đó tại nhà cháu Ngọc, cháu Trang lúc chị được về nhà. Về phần các con em, cả dâu và rể, được thăm và nói chuyện với bác lần cuối cùng nên các cháu rất mừng.
Rồi đến lúc được cháu Thuý Lan báo cho biết chị đã mất hồi 5 giờ sáng ngày 22 tháng Ba năm 2013 tại nhà vợ chồng cháu Trang-Cung, rất nhanh, đến nỗi cháu Trang ở trên gác mà xuống không kịp. Thôi thế cũng xong, chị đã được giải thoát, không còn phải chịu đựng sự đau đớn nữa. Chị nằm đó trong tình trạng như vậy, khiến những người ruột thịt càng thêm đau lòng. Em biết chuyện này tất phải đến thôi. Thế là chị sẽ được gặp anh và cháu Long nhỉ? Nếu linh hồn chị còn phảng phất đâu đó, chắc chị rất hài lòng về tang lễ của chị đã được cử hành rất trang trọng. Cháu Trần Triệu Cung đã điều hành mọi việc đâu ra đó, đúng là anh con rể lớn, cháu Vương Đức Hậu tuy là người công giáo nhưng cũng làm theo tất cả những gì ông Thày bảo. Đến hàng các cháu ngoại của chị và các ông chồng ngoại quốc của các cháu cũng răm rắp làm theo những người khác.
Các con của anh chị là những người con hiếu để. Khi anh phải chiến đấu với bệnh ung thư ruột già, chị và các cháu luôn ở bên cạnh anh. Đến những ngày cuối cùng, khi bệnh trở nặng, các cháu đã túc trực ngày đêm bên anh. Mười bảy năm sau ngày anh rời xa gia đình, chị lại theo anh, cũng bỏ lại con cháu, người thân, và các cháu cũng săn sóc chị như đã từng chăm nom, săn sóc anh. Mặc dầu các con anh chị đã thành thân và thành nhân, kể cả những người hôn phối của các cháu, đều là những người có địa vị cao trong xã hội, nhưng vẫn một lòng thờ kính Bố Mẹ. Nếu ở một nơi nào đó trên cao, nhìn xuống được, hẳn anh chị phải hài lòng và mãn nguyện về con cháu của mình. Đó cũng là công sức của anh chị tạo nên cho các cháu có được ngày nay. Gia đình anh chị là một gia đình gương mẫu, hạnh phúc. Anh chị sống giản dị, tính tình lại hoà nhã, nên được nhiều người quý mến.
Em nhớ lại vào tháng Ba năm 1978, khi cháu Minh Ngọc gọi em và nói cháu phải nghỉ làm việc ở Bank Of America, tỉnh Whittier, để trở lại đại học UC Santa Barbara, cháu đã giới thiệu em với ông Jerry Robinson để em làm thế chỗ cháu. Ông Robinson đã bằng lòng và hẹn ngày đến gặp ông ấy. Em đã lạnh toát cả người vì sợ và mừng. May mắn thay, đã có chị, chị đã hướng dẫn và giúp em trong những ngày đầu của công việc nhà băng, một công việc lạ hoắc với em. Vì xưa nay em chỉ biết hát thôi, đã bao giờ làm việc gì khác đâu. Còn chị đã có nhiều kinh nghiệm về ngân hàng. Hồi trước 75, chị đã là nhân viên của Ngân Hàng Nông Tín Cuộc rồi. Anh Dục khuyến khích em, thôi cứ làm tạm được 5 năm cũng tốt, câu giờ cho các con mình lớn. Vậy mà em cũng làm ở đây được 22 năm, thuyên chuyển đi nhiều chi nhánh khác nhau, đến tháng Giêng năm 2000 thì em nghỉ hẳn, hưu sớm ở tuổi 58. Em cám ơn chị nhiều, cũng vì 2 bàn giấy gần nhau, nên được chị chỉ bảo cặn kẽ.
Dù sao chị em mình cũng có tình chị em dâu với nhau được 52 năm. Em đã làm dâu họ Trương được 52 năm. Chị là dâu thứ bảy, em thứ chín, còn chú Mười khi ấy còn nhỏ, đang học trung học. Năm 1975, có 7 anh em ra nước ngoài tị nạn cộng sản. Qua mấy chục năm, nay chỉ còn 4, bây giờ lại mất chị, em buồn nhiều lắm. Khi em lập gia đình với anh Dục, tuổi chưa đầy 20, mới rời ghế nhà trường, còn ngỡ ngàng trong nếp sống mới, cũng mừng là các anh các chị thương em như một cô em nhỏ, nhất là anh chị Tế, vừa là hàng xóm với Ba Mẹ em ở con đường Bùi Thị Xuân, vừa là ông bà mai của em. Thầy thì em chưa bao giờ được nói chuyện, vì Thầy bị bệnh từ ngoài Hà Nội, trước khi di cư vào Saigon năm 1954, Đẻ thì quá hiền lành và tử tế.
Nhắc lại chuyện xưa với chị, làm em chảy nước mắt đây này. Thương nhớ chị vô cùng, với giọng nói và nụ cưới hiền lành mà chẳng bao giờ em được gặp chị nữa và cũng chẳng bao giờ được nói chuyện cùng nhau. Từ này về sau, trong những dịp giỗ Thày Đẻ, ngày Tết, lại thấy vắng và thiếu chị. Đúng như những lời cháu Ngọc nói về chị, chị đúng là một người Mẹ, một người Bà, vui và hãnh diện vì con cháu. Niềm vui và hạnh phúc tỏ lộ rõ ràng trong ánh mắt, nụ cười.
Chị ơi, em không dám viết thêm nữa, chỉ muốn gửi gấm những tâm sự này về chị, với tất cả những tâm huyết của em, em mong chị sẽ đọc được ở một nơi xa xôi. Rồi cuối cùng mọi người cũng sẽ gặp nhau ở một nơi chốn nào đó, cũng như những luồng ánh sáng đều hội tụ ở một điểm vậy.
Chúc chị được an bình và thảnh thơi nơi miền cực lạc.
Kính dâng hương hồn chị T.K.C.
Mai Hương Trương
AKA Phạm Thị Mai Hương
Tháng Ba, 2013