vanloc
30.07.2015 @ 15:37
Con sinh năm 1973 bây giờ đã là một trung niên ở thế hệ này ngồi ghế nhà trường học văn học thì toàn thơ văn cách mạng,yêu CNXH,anh hùng CM,hoàn toàn không dạy phát triển nhân cách con người giống thế hệ cha ông may mắn ảnh hưởng truyền thống gia đình.Còn thế hệ sau con thì hỡi ôi!
Bạch Thy
21.06.2015 @ 16:53
Thật mà nói giáo dục mình bây giờ không bằng một gốc giáo dục ở trong Nam Sài Gòn trước 75 nữa. Ngày xưa thời ông bà, chú bác mình được đi học trường Tây, được học trong một môi trường giáo dục với kiến thức vững chắc và học một cách bài bảng, còn sướng hơn là thế hệ con cháu bây giờ. Giáo dục của VNCH là giáo dục mà sách vở có khuynh hướng khá giống với sách vở của Pháp và Mỹ, học rất thực tế và rất căn bản! Tuy mình là thế hệ trẻ, không sống trong thời đó, là một dân của nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, nhưng những thông tin này và những hình ảnh này, đặc biệt là những gì ông bà, bố mẹ đã từng sống trong thời ấy kể lại mình cảm thấy rất nuối tiếc…
Kim
27.05.2015 @ 03:51
Tôi có cái may. Sáu năm đầu học trường VNCH, sáu năm sau học trường Bác Hồ, sáu năm tiếp học trường Chú Sam… Thật tình, sáu năm giữa chẳng có gì để nhớ. Sáu năm đầu còn lại cái tâm, sáu năm sau cho mình cái trí. Bây giờ, đã ngoài 50 tuổi, xin ghi lại đây để cảm ơn đất trời đã bao dung. Xin cảm ơn các cô Ánh, Sang, Cầm và thầy Mẫn – trường tiểu học cộng đồng Đào Duy Từ ngày nào
hoa mai
13.05.2015 @ 05:21
thật buồn và bất công khi những con người đang sống trên đất nước Việt Nam không được hưởng những thành quả của giáo dục VNCH.
tuyetnganspkt
17.03.2015 @ 16:25
buồn thay, hồi xưa mà ko giải phóng miền Nam thì giờ mình chac như Nam Bắc Triều Tiên, Trong Nam chắc còn hơn Hàn Quốc bây giờ ak chứ…… Cái thiên đường XHCN vẽ lên chỉ là ảo tưởng và đi ngược với quy luật sự phát triển…một khi ai cũng giàu có như nhau, ai làm nhiều làm ít cũng như nhau thì sẽ sinh ra sự hổn loạn và chẳng ai muốn làm việc cả. Cuộc sống vốn công bằng ai làm nhiều thì hưởng nhiều, ai làm ít thì hưởng ít đó là quy luật.
Anonymous
04.03.2015 @ 20:25
Tuy mình vẫn đang là sinh viên năm 2 nhưng mình vẫn cảm nhận được nền giáo dục tốt đẹp của VNCH, chỉ cần đọc sách của các tác giả, tri thức thời đó thôi cũng đủ cảm nhận rồi, Thu Giang Nguyễn Duy Cần, Nguyễn Hiến Lê,.. Bảo người Pháp chỉ sang đô hộ ta mà không hề khai sáng, chỉ toàn áp bức bóc lột thì có lẽ giờ đây nên xem lại, tất cả những thứ lịch sử mà mình từng học giờ đây trở nên cực kì không đáng tin.
TTTT
04.03.2015 @ 07:16
Cháu là một trong những thế hệ 9x, vừa tốt nghiệp CĐSP, hiện đang công tác tại một trường tư thục. Cháu là thế hệ tiếp thu nền giáo dục XHCN mà không thừa hưởng một chút gì nền giáo dục VNCH, đọc bài này cháu chỉ muốn bật khóc. Cháu thật sự cảm thấy hoang mang không biết con đường sắp tới của bản thân mình sẽ ra sao. Tốt nghiệp ra trường với tấm bằng loại khá, cháu tự tin không phải vì số điểm mà bằng chính khả năng và sự nổ lực của bản thân mình nhưng cháu chưa hề nộp hồ sơ vào 1 trường công lập nào bởi quá hiểu mình sẽ không được nhận, có khi chẳng ai liếc đến hồ sơ của cháu bởi vì cháu không có tiền, không phải “hậu duệ” của con quan con chúa. Dẫu có tâm bao nhiều với nghề cũng cảm thấy mỏi mệt và muốn từ bỏ bởi đâu ai coi trọng khả năng mà chỉ nhìn vào túi tiền. Đây có phải là 1 phần của hậu quả đào tạo sau 1975 không? Giờ chỉ dạy trường tư với đồng lương ít ỏi nhưng cháu tự hào vì mình đi bằng chính đôi chân của mình mà không dựa dẫm vào bất cứ ai, cháu sẽ cố gắng tiếp thu những điều tốt nhất để học trò cháu giữ được tâm hồn trong sáng và nhiều hơn thế nữa. Cảm ơn Bác đã đăng bài này
Lại Hiếu Phương
04.03.2015 @ 05:49
Các bấc làm giáo dục hiện nay chỉ cần có 1/2 tư tưởng như những người làm giáo dục xưa kia là học sinh và cả nền xã hội đã trở nên trí thức và đạo đức hơn gấp 100 lần bây giờ rồi :)))
Nguyễn Văn Tánh
21.02.2015 @ 02:48
Một nền giáo dục cách đây hơn 40 năm mà tôi ngưỡng mộ, tôi sinh ra sau 1975 ở thôn quê miền Nam VN, cuộc sống rất khổ cực huống chi được học ở môi trường tốt, dưới mái trường XHCN mái lá rách nát, bàn ghế là những tấm váng đóng trên cọc tre, mổi buổi đến trường phải đi ghe hay lội nước. Sau khi học hết phổ thông thì tự lo tìm ngành nghề học, quá trình học thì đóng đủ loại phí, ra trường tự tìm việc làm. thời tôi là vậy, còn bây giờ thì điều kiện học có khá hơn nhưng phí thì nhiều hơn, quà biếu nhiều hơn và ra trường khó tìm việc hơn. Đọc bài này tôi cảm thấy tiếc nuối vô cùng, không riêng về giáo dục, mà về mọi mặt của cuộc sống sau hơn 40 năm.
Trần Anh Quốc
14.11.2014 @ 14:38
Thế hệ Cha Mẹ mình thật tuyệt vời . Giò nghĩ lại thấy đúng, Giáo sư (nay gọi là giáo viên á) hồi trước 30-4-1975 rất giỏi và có nhân cách. Bác sĩ cũng thế, được đào tạo bài bản và coi trọng y đức . Còn Việt nam hiện giờ thì hoàn toàn ngược lại
Hiệp Hưng
12.11.2014 @ 03:31
Riêng tôi thấy, một khác biệt căn bản giữa 2 nền giáo dục trước 1975 và hiện nay là: định hướng mục tiêu giáo dục của mỗi bậc đào tạo.
Đại học miền Nam trước 75 có mục đích đào tạo hàng ngũ “trí thức” cho xã hội, chú trọng vào chất hơn số lượng. Người tốt nghiệp đại học vừa có tri thức chuyên môn vừa có khả năng tổ chức và quản lý trong lãnh vực nghề của mình.
Do mục tiêu như thế nên quá trình học tập sinh viên được rèn luyện tư duy và phương pháp tổ chức, quản trị chuyên môn ngay trong bài thi của bộ môn. Thí dụ, ở ngành Dược, bài thi môn Hóa Dược có câu hỏi: Kiểm định chất A? Phần trả lời, sinh viên phải tự vận dụng tri thức về đặc tính vật lý (hình tướng) và hóa học (các phản ứng). Học năm cuối đề thi rất ngắn: “Sản xuất và phân phối thuốc A, B…” nhưng phần trả lời lại rất rộng: từ việc nuôi trồng, thu hoạch, bào chế, lưu thông phân phối, Pháp chế Dược.
Ngày nay, tốt nghiệp đại học chỉ trở thành “công nhân bậc cao” được giao việc thế nào thì làm thế đó mà thôi! Chưa kể chất lượng tuyển từ đầu vào ra sao.
Thu
26.03.2015 @ 05:18
Theo mình thì thấy, đào tạo giáo dục ở Việt Nam hiện nay là không phải đào tạo ra những người sau này đi làm trong các công ty, doanh nghiệp mà là đào tạo chỉ để phát triển đội ngũ tiến sĩ, giáo sư (mặc dù đạt rồi đội ngũ đó cũng chẳng biết làm nên trò tróng gì).
Vì sao tôi nói vậy? vì các bạn thấy, ngay từ các lớp 1, các học sinh phải học tư duy, học toán, đến cấp 3 và cả đại học, hầu hết thời gian là học mấy môn mà chẳng đứa nào biết sau này sẽ dùng để làm gì trong cuộc sống?. Ví dụ như toán, phổ thông cho học tích phân, tính sin, cos, nói thật tốt nghiệp đại học đi làm mấy năm nay tôi ko biết mấy cái đó có ý nghĩa gì đối với tôi ko?và với các bạn tôi cũng vậy, chỉ một số rất ít người cần nó để …”thay đổi thế giới”.
Do là đào tạo theo mục tiêu để trở thành tiến sĩ thôi, nên tốt nghiệp đại học xong, mọi người đều phải đi học lại thì mới có thể đi làm, đứa nào tốt nghiệp đại học loại giỏi mà chẳng biết học thêm ở ngoài thì thất nghiệp…
Phuong linh
16.11.2014 @ 03:54
Tác giả viết bài về nền giáo dục trước đây của Chế đọ VNCH. Tôi nhận thấy đay là một nền giáo dục rất nghiêm túc và xuất phát từ những người làm giáo dục có TÂM và TẦM.
Cháu của Nhà Giáo ưu tú Bùi Hữu Hạnh
11.11.2014 @ 07:43
Cháu là một du học sinh Việt Nam-25 tuổi đang theo học ngành Business Information Sýstem tại Mỹ. Qua bài viết này, đối với giáo dục Việt Nam hiện tại cháu chỉ có một cảm nghĩ duy nhất “Nhục”. Là du học sinh từ Việt Nam, cháu được ảnh hưởng từ 2 nền giáo dục của 1 nước hàng đầu thế giới và 1 nước chậm phát triển, do đó cháu cảm thấy tiếc cho bản thân và những ai đã và đang học trong môi trường đầy rẫy tham nhũng, hối lộ, nịnh bợ, tham tiền, lộng quyền. Nay, được hiểu thêm về nền GD VNCH, cháu cảm thấy thán phục. Đối với nhân dân VNCH tháng 4/1975 là đen tối nhưng riêng với ngành Giáo Dục của Việt Nam sau năm 1975 đến năm 2014 vẫn chưa sáng lại.
Hy vọng, các bạn đang học tập ở bất cứ đâu khi đọc được những suy nghĩ của mình đừng nghĩ đến 2 chữ “phản động” mà hãy nhìn thẳng vào giáo dục của Việt Nam hiện nay.
Bien Dong
05.09.2014 @ 14:56
Những hình ảnh này thật làm cho người ta phải bàng hoàng. Người xưa , ai ai nhìn cũng ngăn nắp , tề chỉnh. Cảnh xưa, ̣đâu đâu cũng sạch sẽ , gọn gàng. Trang phục xưa, giày dép xưa, nhìn đâu cũng thấy mực thước và đồng điệu. Như tấm hình của Cảnh sát Quốc gia, nhìn tưởng như cảnh bên Mỹ hay Tây Âu, vì nghiêm trang và sạch sẽ quá. Hình các bé mẫu giáo đứng trong vòng tròn lại làm ta tưởng đến cảnh người Nhật xếp hàng sau kiếp nạn sóng thần, vì ngăn nắp quá. Tuyệt hơn nữa là, là nhìn ai cũng có một vẻ khiêm nhường và vui sống rất tự nhiên mà không hề yếu đuối bi lụy. Vậy hóa ra là đã có một thời như thế, dân ta sống qui củ, ngăn nắp , sạch sẽ , vui vầy trong tình yêu thương chân thật và chu toàn trong bổn phận xã hội của mỗi cá nhân. Nghe mà cứ như chuyện cổ tích thời nay
Phạm Xuân Quang
08.08.2014 @ 04:35
Tôi sinh năm 1971, lớn lên trong chế độ XHCN ở Việt Nam, hầu như không biết gì về nền giáo dục toàn diện của chính thể VNCH. Tuy vậy, tôi cũng từng được nghe ba tôi ( cựu giáo sư trước năm 1975 ở Miền Nam, nay đã qua đời) kể lại đôi điều về nền giáo dục ưu tú mà ông đã được thụ hưởng. Nay đọc bài viết của thầy Huỳnh Long An tôi càng thêm khâm phục hệ thống giáo dục của chính thể VNCH. Là một người đã từng ngồi trên mái trường XHCN, tôi cũng không có ý phụ bạc nền giáo dục của chính thể này.Tuy nhiên với tinh thần khách quan và tôn trọng sự thật, trong một chừng mực nào đó với sự hiểu biết có giới hạn của bản thân, tôi nhận thấy rằng nếu xét về khía cạnh thực dụng và hiệu quả giáo dục thì nền giáo dục của VNCH hơn hẳn nền giáo dục của XHCN tại Việt Nam hiện nay – nơi tôi đã sinh ra và lớn lên. Một cách công bằng mà nói, nền giáo dục của VNCH đã sản sinh ra được nhiều con người toàn diện, có danh dự, nhân nghĩa và nhân ái, biết tôn trọng sự thật và giữ lời hứa, xem vật chất chỉ là phương tiện chứ không phải là cứu cánh, biết nhìn nhận sự vật, hiện tượng theo lối khách quan đa chiều chứ không bảo thủ và suy diễn theo lối một chiều rồi trở thành độc đoán….Bằng chứng là những người bạn của ba tôi trước năm 1975 mà tôi đã từng có dịp gặp gỡ, học hỏi và ngưỡng mộ, những người thầy, người anh được thụ hưởng nền giáo dục VNCH mà tôi đã từng sống với họ ở Việt Nam, nhiều nhất là ở Huế. Càng sống, càng trưởng thành và có sự hiểu biết chín chắn, tôi không ngờ rằng những con người đã từng thụ hưởng nền giáo dục ưu tú đó lại tuyệt vời đến mức vượt quá sự tưởng tượng của bản thân ! Sau năm 1975, trong số họ cũng có rất nhiều người ở lại Việt Nam, gắng gượng để sống và làm việc trong chế độ XHCN lạc hậu, kham khổ, tù túng và nghèo đói…nhưng kỳ lạ thay, theo thời cuộc mà cốt cách của họ vẫn nghiễm nhiên rất mực. Để chống chọi với cuộc sống nghiệt ngã tại quê nhà sau năm 1975 trong những năm tháng cùng khổ, họ đã ứng dụng được những điều mình học được dưới mái trường VNCH một cách phi thường và khó tin. Là những trí thức thật thụ, để mưu sinh họ phải làm những công việc chỉ dành riêng cho những người thất học
( xin lỗi, tôi không có ý xem thường người thất học mà chỉ nói lên sự thật ) như : Đạp xe thồ, chở nước đá thuê, khuâng vác, sửa chữa xe đạp, thợ mộc, làm vườn…Bản thân ba tôi là một giáo sư TDTT, Tam Đẳng Nhu Đạo Quốc Tế, nói được 2 ngoại ngữ Anh và Pháp khá thông thạo, đã từng làm thông ngôn ( thông dịch viên) tiếng Pháp chuyên về bơi lội tại Vũng Tàu năm 1960, giáo sư trường Kiểu Mẫu Huế 1966, xuất thân trong một gia đình quan lại quyền quí…ngoài công việc đi dạy hàng ngày, ông còn phải làm thêm bằng cách đi chở nước đá thuê, làm vườn, đốt củi… không thể tượng tượng nổi ! Vậy mà họ – những con người tuyệt vời nhưng thất thời đó vẫn sống một cách bền bỉ và chịu đựng, hoàn thành sứ mạng của đời mình cho đến hơi thở cuối cùng, không một lời than trách ! Trong cảnh khốn khó nhưng họ sống với nhau rất tình nghĩa, có trước có sau, không có bất cứ một người nào vì miếng cơm manh áo mà trở mặt phản bội anh em, sống với nhau cho đến khi đầu bạc răng long gần đất xa trời, thậm chí có nhiều người đã qua đời nhưng vẫn được người khác đối xử như khi đang còn sống, thương yêu và đùm bọc vợ con côi cút của người bạn đã quá cố, lui tới cúng bái với một tinh thần rất trong sáng, nhiệt tình và cao thượng ! Đó là những bài học quí giá và hiếm hoi mà tôi đã có trong đời mình về những con người đã từng hưởng thụ nền giáo dục ưu tú của VNCH !
Nguyễn Việt Anh
25.06.2014 @ 17:44
Sau 75 tôi may mắn được sống trong miền Nam và đã học qua 12 năm phổ thông với rất nhiều thầy cô miền Nam. Tôi có thể khẳng định tất cả các thầy cô giáo được đào tạo trước đây mà tôi đã được học qua vô cùng tâm huyết, trách nhiệm, hết lòng với học sinh. Và trình độ cũng như phương pháp giảng dạy thì rất tuyệt vời. Tư cách, phong cách của họ cũng vậy, làm cho học trò nhìn vào luôn cảm thấy kính nề mà vẫn quý mến, là tấm gương để học trò noi theo.
Có thể nói không bao giờ tôi quên được những hình ảnh đó.
Phạm Việt Hưng
24.06.2014 @ 07:12
Tôi là một người sống và học tập ở Miền Bắc, vậy mà tôi cũng có cảm giác đau xót và tiếc nuối vô bờ bến khi đọc bài báo này. Lý do dễ hiểu vì tôi thuộc thế hệ đã học hết tiểu học ở Hà-nội trước 1954. Sau này tôi nghiệm ra rằng những giá trị tinh túy nhất về học vấn tôi cũng tiếp thu được từ các nhà trường trước 1954. Tôi không có cơ hội tiếp xúc với nền giáo dục VNCH, nhưng tôi hình dung ra nó cũng giống như nền giáo dục ở Hà-nội trước 1954, và nó là sự tiếp tục và phát huy những giá trị tinh túy của nền giáo dục đó. Nền giáo dục Việt Nam trong nước hiện nay xuống cấp và suy đồi đến mức thảm hại. Càng thấy rõ điều đó càng đau lòng tiếc nuối nền giáo dục ngày xưa, mà Hà-nội trước 1954 từng có, và VNCH từng có.
Xin trân trọng cảm ơn tác giả và xin chia sẻ nỗi đau lòng và tiếc nuối,
Phạm Việt Hưng
Sydney, Australia
Thế hệ trẻ Sài Gòn
01.12.2013 @ 12:51
tôi là thế hệ sinh năm 90, sinh sau 75. Dù không trải qua nền giáo dục của nền cộng hòa xưa của miền nam nhưng qua hình ảnh tư liệu về nền giáo dục “nhân bản, khai phóng” đào tạo con người để phục vụ đất nước quốc gia tôi lại cảm thấy tiếc nuối cho một nền giáo dục từng sánh ngang với quốc tế và hơn hẳn 1 số nước trong khu vực. Nhưng giờ đây nền giáo dục bị xuống cấp trầm trọng bị “chính trị hóa” bằng các bài học nhồi sọ tẩy não để phục vụ cho “đảng”,con người dần trở nên tha hóa đốn mạc mất hết bản sắc dân tộc chả bù cho ngày xưa văn minh lịch sự.Khi tìm hiểu lại những tư liệu lịch sử kèm theo video và hình ảnh trước 1975 tôi đã nhận ra tất cả những gì mà đảng giáo dục cho tôi chỉ là những lời tuyên truyền ngụy biện xuyên tạc lịch sử,cảm thấy mình như con lừa bị dắt mũi suốt mười mấy năm mà không hề hay biết, khi nhìn những gì mà những bậc tiền nhân đã làm trong quá khứ thì tôi lại cảm thấy hổ thẹn, cảm thấy tiếc nuối và thương cho dân tộc Việt Nam mình đã bị đảng cộng sản lợi dụng để phục vụ cho lợi ích riêng của họ dẫn tới tình cảnh đất nước hôm nay điêu tàn trong mọi lĩnh vực kinh tế xã hội đến giáo dục y tế. Tôi rất tâm đắt câu nói của những bậc tiền nhân đi trước :”Khóc cười theo mệnh nước nổi trôi”, không biết chừng nào đất nước mình mới trở lại ngày xưa!!!-->